Tháng 9 ơi, tháng của thu Hà Nội và tháng của những ngày cuối mưa Sài Gòn. Tháng của Tết Trung thu trẻ con với
trăng tròn đầy đặn và tháng của những ngày xách cặp đến trường khởi đầu
cho niên học mới.
![]() |
Chào tháng 9 |
Kết thúc và khởi đầu, luôn
luôn là thế. Khởi đầu nào cũng có kết thúc và kết thúc nào cũng có khởi đầu. Đó là một chặng đường. Kết thúc là khởi đầu, phải
ngẫm mới thấy.Khởi đầu bắt đầu từ kết thúc và kết thúc bắt đầu cho khởi đầu. Ấy
là một sự chuyển giao.
Người ta viết về tháng 9 là
tháng của mùa Thu, tháng của mùa hoa sữa, của những chiếc lá vàng rơi, của làn
không khí se se buồn, của những đợt gió heo may bất chợt, của u buồn, của nhớ
nhung, của dĩ vãng và hoài niệm, là của ngày mưa Sài Gòn bất chợt, v.v.
Người ta cũng viết về tháng
9 là tháng của khai trường, của tuổi thơ tung tăng đến lớp, của những ước mơ hồn
nhiên tươi trẻ, của khăn quàng đỏ, của quần áo mới, của mùi sách vở thơm tho, của
tiếng ê a câu chữ, của những giờ đến lớp gật gù, của tiếng trống trường ấm áp,
của giờ ra chơi nhộn nhịp, là tiếng a o của tuổi học trò, là giảng đường sum tụ bạn bè xưa, v.v.
Tôi viết cho tôi - tháng 9 - cho khởi đầu
Khởi đầu cho những thứ vẫn chưa thực hiện được và tôi lựa chọn tháng 9 cho khởi đầu, một khởi đầu mát mẻ, một khởi đầu bất chợt nhưng mưa Sài Gòn, khởi đầu với niềm cảm hứng vô tận từ bản thân mình. Hãy khởi đầu nếu bạn thấy sẳn sàng.
Tôi viết cho tôi - tháng 9 - cho kết thúc
Tháng 9 kết thúc của những ngày hè oi bức, của những ngày vui hè nhường bước cho những ngày đèn sách, giảng đường. Kết thúc cho suy nghĩ ngẫn ngơ, buồn cười trẻ con chưa bao giờ lớn.
Tháng 9 - tôi dành cho ai?
Này em tháng 9, em sẽ dành
cho tôi một tháng trọn vẹn 30 ngày chăng? Hay em chỉ đến với tôi khi em buồn?
khi em cô đơn? khi em không còn ai bên cạnh?... Dẫu em coi tôi theo bất cứ cách
nào có thể, tôi vẫn ở đây, chẳng hề thay đổi.Vì sao? Vì người thì có chân đi
nhưng núi cao thì vẫn ở đó chờ người.
Này tôi tháng 9, tôi sẽ dành
cho em trọn vẹn và đủ đầy 30 ngày và hơn thế nữa.Tôi không đến với em như sục
sôi háo hức, tôi chẳng xa rời em như băng lạnh hoang vu... Dẫu sự im lặng của
tôi không cất lên thành lời, thì tôi vẫn ở đó, bên em, chẳng hề thay đổi. Vì
sao? Vì núi đá có thể mòn theo thời gian nhưng tình tôi là thời gian thì điều
gì còn làm mòn chúng đi được.
Này tháng 9 - tháng của
tháng trong năm - tháng của ngày trong tuần - tháng của giờ trong gặp gỡ...Mỗi
khoảnh khắc trôi qua là DUY NHẤT, vì là duy nhất, nên tôi không níu lại khi nó
đã đi qua, nên tôi không vội vàng khi chưa tới. Tôi CHỜ ĐỢI, chờ đợi như tháng
8 đi qua thì tháng 9 tự khắc tới. Tôi TẬN HƯỞNG, tận hưởng trọn vẹn như chẳng sự
kiện nào được lập lại lần thứ hai.
Này tháng 9 - tháng tôi yêu
em - và cũng là tháng em yêu tôi, v.v. Khởi đầu và kết thúc, v.v. Gặp gỡ và chia
ly, .Gần gũi và xa cách... Vồn vã và hững hờ.... Ờ thì hãy cứ để tháng 9 bất diệt
cùng thời gian, như mặc ngôn thần khải, như bí mật cô liêu, như điều mà ai cũng
thấy nhưng chẳng thể biết, như ai cũng biết nhưng chẳng thể hiểu, như ai cũng
hiểu nhưng cứ mỉm cười im lặng thế thôi...
0 Comment to "Tháng 9 - Kết thúc và khởi đầu"
Đăng nhận xét